Thứ Ba, 28 tháng 7, 2015

Xa mặt thì cách lòng

Người ta cũng bảo "Yêu xa" thứ cần nhất chính là phải tin tưởng nhau tuyệt đối. Thế nhưng giờ đây... Niềm tin trong nhau vơi cạn, kỉ niệm bên nhau vụn vỡ...Chúng ta thua rồi..

Xa mặt thì cách lòng.

Nhạt theo thời gian

Chúng mình xa nhau như thế nào vậy anh....Là tại em, tại anh hay tại khoảng cách cố tình đưa đẩy cả hai trái tim ra xa...Rồi cũng chẳng còn đập vì nhau nữa, liệu anh có buồn, có mong... Liệu em có chờ... có đau....

Người ta nói yêu xa khổ lắm, người ta nói yêu xa cần phải kiên cường cần phải cứng cỏi và mạnh mẽ bao nhiêu...Em tự hỏi trên đời này có bao nhiêu người vẫn đợi được nhau, có bao nhiêu người vẫn còn bên nhau, khi mà trái tim đã nhạt màu theo thời gian và khoảng cách, liệu có bao nhiêu người vượt qua được thử thách.

Chuyện tình chúng mình kể ra cũng không đủ dài để lưu luyến đến chết..cũng chẳng phải ngắn để chia cái rồi quên..nên khi kết thúc trong lòng nhau vẫn còn lưu luyến vẫn còn day dứt nhau không thôi...


mấy năm dù gì cũng thương yêu nhau chân thành, dù gì cũng từng gắn bó vượt qua những khó khăn..dù gì cũng từng bên nhau đi trọn những con phố...cũng là người nên em cũng nhớ cũng tiếc cũng dằn vặt.

Ngày anh đi hẹn ngày về

Em cũng ngỡ chẳng có điều gì có thể thay đổi tình cảm của hai đứa..Trước giờ trải qua bao nhiêu chuyện cũng vẫn ở bên nhau đấy thôi...huống chi...chỉ là cái khoảng cách...em chỉ cần chờ anh vô điều kiện.

Nhưng ngờ đâu xa mặt thì cách lòng... thời gian sau em nhận ra em vốn không thể kiên cường được như suy nghĩ...chặng đường này em không đủ tự tin để bước qua.


Còn anh...cũng không còn quan tâm em như lúc trước,anh cũng chẳng hề yêu em như ngày xưa.. cả hai chúng ta đang lãng quên dần bóng hình nhau từ bao giờ.

Rồi...

Ngày mình không còn là gì của nhau, em không nhớ nó là ngày nào và tại vì sao tình cảm cứ thế nhạt dần khoảng cách ngày càng lớn thêm, cứ như có một bàn tay vô hình đấy cả hai ra xa rồi chẳng còn ai nắm lấy tay ai nữa...chỉ còn những cuộc gọi ngắn đôi ba câu cho có lệ, những dòng tin nhắn hỏi han buồn chán,ngán ngẩm, rồi phút chốc sẽ chẳng còn nhau trong trái tim nhau nữa

Người ta cũng bảo "Yêu xa" thứ cần nhất chính là phải tin tưởng nhau tuyệt đối thế nhưng giờ đây...

Niềm tin trong nhau vơi cạn kỉ niệm bên nhau vụn vỡ...Chúng ta thua rồi..

đến cuối cùng nhờ vào khoảng cách ta cũng hiểu ra một điều ..."Thì ra chúng ta cũng chưa thực sự cần nhau đến vậy"

Thật khâm phục những người vượt qua được thử thách mang tên "khoảng cách"



Categories:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét